Thứ Tư, 8 tháng 7, 2009

TRÁI BÌNH BÁT


Hơn 10 năm rồi mình không thưởng thức trái Bình Bát (miền Bắc gọi là trái Na Xiêm)
Dường như sự du nhập đa dạng của các loại trái cây nước ngoài đã khiến dân mình quên đi hương vị dân dã của những trái cây vườn, tưởng tầm thường mà khó kiếm ở thành thị.
Hôm nay bất ngờ gặp 1 bà lão ngồi trên lòng đường với cái rổ đan bằng tre, lót lá chuối khô, bên trên là 6,7 trái bình bát. Mình hỏi mua, bà bảo :"3trái năm ngàn", mình không trả giá vì thấy rẻ bất ngờ. Đem về công ty bị mấy đứa cười :"Chị mua mắc rồi, 1 trái chỉ có 1 ngàn thôi". Mình không lấy làm thất vọng vì dù đây là loại trái cây chẳng quý hiếm gì, nhưng thương dân làm vườn quá, quanh năm vất vả, chẳng được mấy đồng. Bán 1 trái Bình Bát mang tận quê lên chỉ đổi được 1 ly trà đá.
Mình bóc vỏ, bỏ đường , dầm lên, rồi cho đá vào, thế là có ngay 1 ly trái cây dầm ngon tuyệt, mùi vị đặt biệt, ăn đến 1giờ mới hết (vì nhiều hột), mà chỉ mất vài ngàn, chỉ bằng 1/10 giá 1 ly nước ép táo, dâu, carot,...
Vừa ăn vừa cảm thấy thú vị. Hương vị quê hương có khác!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét